Hoàng hôn xuống dần.

Mặt trời chìm vào làn nước biếc, để lại trên mặt biển một vệt đỏ loang như máu.

Ảo giác.

Chỉ là tưởng tượng thôi.

Biển vẫn xanh như thế. Ánh dương vẫn hồng như thế. Ngàn vạn năm chẳng hề đổi thay. Chỉ có tôi thay đổi. Tôi của phút giây này đã không còn là tôi lúc trước nữa rồi.

Tôi lao mình thật sâu vào lòng biển. Vẫy vùng trong nước lạnh, những dòng hải lưu đưa đẩy tôi lang thang.

Linh hồn tôi nhấp nhô theo những con sóng bạc đầu. Có ai đang cất tiếng hát si mê say đắm, mời gọi tới biển khơi? Hồn tôi bay theo gió, trở về miền ký ức xa xôi.

Buổi chiều mùa hè ấm áp, nơi vũng biển hoang sơ. Một mình đứng trước biển cả  mông vô tận, chúng ta thấy mình bé mọn biết bao, chỉ là một viên đá nhỏ nhoi trên bờ cát.

Ngày ấy, em tung tăng đến bên tôi. Mặt trời tỏa sáng rực rỡ. Ánh sáng rọi xuyên qua nước biển xanh ngắt, lấp lánh trên mái tóc mềm mại. Đám bong bóng bé xíu vướng vào thủy tảo vỡ tan, tựa như giấc mơ hạnh phúc giữa con hải âu bé nhỏ nơi trời cao lồng lộng và chú cá mập xanh to lớn dưới đại dương sâu thẳm.

Trời và biển, tưởng như tiếp giáp nhau, hóa ra cách xa ngàn vạn dặm, vĩnh viễn chẳng thể lại gần. Bầu trời chỉ có thể soi mình xuống nước và gửi gắm chút ánh sáng tới biển mà thôi.

Suy nghĩ của chúng ta về biển chính là cảm nhận của mình về cuộc sống. Với tôi, đại dương rộng lớn, bí ẩn, tàng chứa vô số hiểm nguy mà cũng thật diệu kỳ. Mọi chuyện đều có thể xảy ra, kể cả những điều nghe chừng không tưởng.

Gặp gỡ tình cờ, tại giao lộ nào đó trên đường đời, cùng nhau đi chung một quãng. Dài hay ngắn, xa hay gần, chẳng ai biết trước được. Chỉ đến lúc chia tay, nhìn lại đoạn đường đã qua mới biết, hóa ra chúng ta đã bên nhau lâu đến thế.

Vậy mà sao vẫn thấy chưa đủ? Cho cả một đời.

Hợp rồi tan, tựa như những luồng nước ngầm dưới biển. Đến rồi đi, mang theo vô số những gì từng thuộc về dòng nước trước.

Tôi ngồi trên tảng đá, khỏa chân vào làn nước ấm. Hoàng hôn nhuộm đỏ những áng mây chiều.

Em đã xa rồi.

Tiếng sóng ì oạp vỗ vào ghềnh đá, vang vang lan đi trên biển khơi vô tận. Có khi nào đến được với em? Dù nhớ thương bao la như biển cũng chẳng biết gửi nơi nào.

Nếu có một ngày rời ra nhân thế, tôi sẽ thả mình ngã vào nơi em đến.Tôi muốn ngủ giữa biển xanh sâu thẳm.

Với chú cá mập của tôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *